Cảm xúc lộn xộn quá... Đọc chương này từng chi tiết, từng phân đoạn như hiện rõ trước mặt vậy. Chân thật, cuốn hút đến lạ thường. Từ cảm giác hồi hộp, lo lắng khi hai anh em bị rượt đuổi, từ cảm giác sợ hãi khi Tuyên và Kỳ ôm nhau lăn xuống núi, khi chân Tuyên bị bẫy thú kẹp vào, khi Kỳ lo lắng mà phải giữ bình tĩnh... Và còn cảm giác tim bất chợt đập mạnh, nước mắt vô tình rơi khi anh Tuyên nghĩ trong lòng 'Tử Kỳ, anh thích em... Anh thật sự rất thích em'. Mọi thứ hoàn hảo đến vô cùng, chạm tới người đọc. Đến nỗi có thể nói rằng: 'Truyện của anh hay gấp ngàn lần truyện ngoài kia'. Người có tri thức viết nó khác hẳn, đem tâm lý, lời nói, hành động, suy nghĩ thực tiễn vào trong nhân vật làm điểm nhấn cho truyện một cách cầu toàn, không có chút bấp bênh nào. Có lẽ chương này sẽ là ấn tượng tiếp theo trong lòng em, quá tuyệt vời 💖
Chương này đọc đến đâu lạnh người đến đó... Cảm giác của Tuyên lúc này sẽ sao nhỉ. Vừa sợ, vừ lo lắng, vừa đau nhưng có phần xen lẫn hạnh phúc chứ ............ Chậc. Cái bẫy kẹp này đáng sợ lắm nha. Lực bật cực đỉnh. K chừng còn gãy đôi chân ra ấy.... Tự nhiên nhìn anh đau vậy. Thấy kỳ lo lắng như vậy. Lại nghĩ đến ở nhà ba mẹ, anh hai đang nhảy cào cào như thế nào.. Cảm giác đó ............ Mà nói đi nói lại chứ. 2 ông này còn bị tụi nó thế kia. Thì nhân vật Nhi nhỏ bé kia sẽ bị trả thù đến cỡ nào.._nghĩ thôi cũng thấy sợ nữa
Kỳ dại thiệt dại luôn. Minh Trang đâu có là gì đâu mà tự nhiên bản thân mình bây giờ vướng phải những thứ này, đọc mà tức muốn chết luôn á chời, cái con rắn độc Minh trang
đọc nhiều lần ở chương này rồi mà cảm xúc vẫn cứ thấy đau lòng vậy ta ơi, chương này thấy thương Tuyên quá à huhu và em nghĩ chắc đây là kỷ niệm mà Tuyên Kỳ sẽ khó thể nào quên được
Uyên Ruby
Mtam
Jewel
Bikm DNing
Lâm Vũ
Ngọc Vui
Thuuyen
Lt0303
Mina
Hoa lương
Hoa lương